Trang chủ EDA | Doman - Hosting | Siêu thị trực tuyến

Hoài Linh: Tôi may mắn vì có tuổi thơ cực nhọc

Các điều hành viên: wwwlevantinh, funnyboy

Hoài Linh: Tôi may mắn vì có tuổi thơ cực nhọc

Gửi bàigửi bởi TinNhanh2010 » Thứ 6 16 Tháng 11, 2012 8:14 am

Hoài Linh: Tôi may mắn vì có tuổi thơ cực nhọc

Tôi thấy mình được ông Tổ phù hộ. Vì sau này khi đã thành danh, ngồi nghe mấy anh trong nghề đi trước kể về quá trình tay ngang trầy trật của họ, tôi thấy mình may mắn. May vì tôi có được một quãng đời tuổi thơ cực nhọc vào đời sớm, mưu sinh với nghề bán dạo nuôi thân và phụ giúp gia đình, để rồi từ cuộc chạm chân vào cuộc đời thật đó, tôi học khá nhiều bài học hay mà nhiều khi một diễn viên bỏ tiền đi thực tế cũng không tìm được.


Tôi đã được khán giả cổ vũ qua tiết mục đầu tiên diễn với anh Thanh Lộc, khiến tôi tăng thêm tinh thần và lấy lại được bình tĩnh, tự tin để diễn những tiết mục sau. Nhờ đi bán mía gim, bắp luộc ở bến xe, mỗi ngày tiếp xúc với nhiều đối tượng khách thập phương tứ xứ, nên tôi còn có một năng khiếu đặc biệt là nói được nhiều giọng địa phương. Hiểu thêm về văn hóa vùng miền để biết miền Bắc khác miền Trung ở điểm nào trong cách phát âm, miền Nam bị cố tật gì khi nói những từ ngữ giao tiếp hàng ngày. Ngoài ra tôi cũng cho biết thêm nhiều về tiếng Bình Định, địa danh mà ông cố tôi đã sinh ra và lớn lên vì ông là người Bình Định (gốc Gò Bồi).

Hình ảnh
Hoài Linh - 1 cảnh quay trong phim tết 2012

Tôi phải có máu liều nữa. Để thu nhập được kinh nghiệm là một chuyện nhưng bắt chước giọng của nhiều miền mà thuyết phục được khán giả của vùng miền đó không phải dễ, vì có câu “chửi cha không bằng pha tiếng!”. Tôi liều là cứ nói rồi gặp bà con cô bác hỏi thêm để điều chỉnh. Có những suất diễn nói giọng nhiều vùng miền không hiệu quả, tôi về trằn trọc, không ngủ được. Sáng tôi tranh thủ dậy sớm, ra chợ lân la tìm hiểu, thì được biết vùng miền đó không thích pha tiếng. Thế là, suất diễn tối đó tôi cứ nói giọng dân địa phương, khán giả lại cười rần rần.

Hình ảnh
Cái đầu thích dung nạp của tôi cho tôi nhiều lợi thế.

Tôi liều nên cái gì cũng học, cũng cố tích lũy để phát huy khi có dịp. Tân nhạc thì tôi ca mỗi sáng luộc bắp, bào vỏ mía riết mà biết ca, cải lương thì bài ca cổ nào, kịch bản nào hay tôi cũng mua về để học. Các chương trình cải lương trên radio chỉ cần nghe thoáng qua là tôi biết nghệ sĩ nào ca, tuồng gì? Cái đầu thích dung nạp của tôi cho tôi nhiều lợi thế.

Tôi từ một đứa con trai mới lớn, quen được cưng chìu nay phải thức khuya dậy sớm, bàn tay ngày nào cũng rướm máu vì bào vỏ mía, phồng rát vì tiếp xúc với hơi nóng từ những nồi bắp luộc. 4 giờ sáng đi chợ, 5 giờ đã ra lò mía, bắp để lội bộ ra bến xe. Thế giới bán hàng rong cho tôi học hỏi nhiều điều, xấu thì gạt bỏ, tốt thì giữ lại.

Hình ảnh
Hoài Linh và các nàng tiên trong phim tết 2012

Tôi nhớ một chị bán hàng rong thấy tôi nhỏ nhưng lanh lẹ, bán đắt nên ganh ghét, tìm mọi cách giựt mối hàng của tôi. Biết vậy tôi tránh xa, nhường cho chị ấy bán. Nhưng rồi riết chính người phụ nữ đó lại thương tôi như em ruột, sau này “bảo kê” cho tôi bán. Nghĩ lại tôi thấy mình ứng xử rất hay, từ những lời dạy của mẹ: “Ai ganh ghét thì kệ họ, con cứ nhúng nhường rồi họ sẽ tự cảm thấy mắc cỡ với chính mình!”.

Hình ảnh
Chữ Nhẫn người ta vẽ ra treo trong nhà nhưng mẹ tôi thì khuyên tôi nên ghi tạc trong lòng

Câu dạy đó của mẹ cứ ở trong tôi, có khi cảm thấy điều đó giáo lý, mô phạm, khó áp dụng cho thời nay, nhưng nghiệm lại tôi thấy đúng. Chữ Nhẫn người ta vẽ ra treo trong nhà nhưng mẹ tôi thì khuyên tôi nên ghi tạc trong lòng. Trải nghiệm của cuộc sống tự lập đã cho tôi nhiều niềm vui nhất là sau mỗi buổi chiều đi bán về, đếm mớ tiền lẻ thấy lãi ngày càng tăng.

Hình ảnh
Trải nghiệm của cuộc sống tự lập đã cho tôi nhiều niềm vui

Tôi phân tiền ra làm ba phần, một làm vốn, một cho mẹ, phần còn lại để dành chờ đoàn hát có ghé lại quê mình mà đi xem. Tôi còn thích sưu tập bài ca in sẵn để tập hát và nghêu ngao bất kể lúc nào có thể, nhất là những vở tuồng của cô Lệ Thủy, chú Minh Vương, những kịch bản mà sau này tôi vinh hạnh được diễn chung: Máu nhuộm sân chùa, Đêm lạnh chùa hoang, Mắt em là bể oan cừu…

Hình ảnh
Nơi sinh ra của tôi là một mái ấm rộn rã tiếng cười

Nơi sinh ra của tôi là một mái ấm rộn rã tiếng cười, dù nghèo vẫn vui vì mẹ tôi là người phụ nữ sắp xếp gia đình. Ba tôi làm ăn xa biền biệt, mẹ vẫn vén khéo trong ngoài. Mẹ tôi còn là người quản lý nhà hộ sinh tư ở Cam Ranh. Tôi sống ở Cam Ranh cho đến năm 1975 thì theo gia đình vào đất Long Khánh, có thêm nhiều hàng xóm mới ở vùng đất đỏ. Giai đoạn này nhà tôi gặp nhiều khó khăn nên buộc tôi phải mạnh mẻ, thoát khỏi cái dáng công tử để lao vào mưu sinh, phụ giúp gia đình. Tôi bắt đầu vào nghề bán mía gim, bắp luộc ở bến xe Dầu Giây.

Hoài Linh cũng là người thẳng thắn nên những chia sẻ của anh trên facebook được nhiều người quan tâm.Khen anh đẹp anh cũng like, khen xấu lại càng like nhiều hơn vì anh bảo anh chưa bao giờ biết mình đẹp.

"Xin lỗi cả nhà, từ xưa tới giờ Linh làm từ thiện Linh chẳng bao giờ hô hào hay chụp hình để PR cả . Trái Tim nằm trong lồng ngực chứ không nằm bên ngoài ".

Mặc dù chưa được đánh giá cao ở phim tết, nhưng khán giả vẫn háo hức, chờ đợi độ nóng của Hoài Linh trong phim tết này. Trong thời gian chờ đợi, mời bạn đọc coi hài Hoài Linh vậy.

Video Clip
http://www.youtube.com/watch?v=ILogmB8r ... r_embedded

Trich nguồn: http://congso.com/hoai-linh-toi-may-man-vi-co-tuoi-tho-cuc-nhoc-6736
TinNhanh2010
 
Bài viết: 756
Ngày tham gia: Thứ 7 07 Tháng 8, 2010 4:02 pm
Đến từ: Hồ Chí Minh

Quay về Văn hoá - Xã hội

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến72 khách

cron