TÌNH ANH NGỌN GIÓ
Phạm Bá Chiểu
Em hỏi anh vì sao ngọn gió
Lúc tung tăng trên triền bãi sông Hồng
Lúc dữ dội ào ào ào bão tố
-Em hãy nhìn… ngọn gió chính tình anh
Kìa ngọn gió hời ru đêm huyền ảo
Như chính tình yêu che chở ngọt ngào
Kìa ngọn gió hú giạt chiều đôn đáo
Như chính tình xa day dứt, khổ đau
Kìa ngọn gió cuốn trong mình rét mướt
Như chính tình ly giá buốt đêm đông
Kìa ngọn gió hát tình ca lả lướt
Như chính tình yêu lãng mạn xao lòng
Kìa ngọn gió vặn mình thành bão tố
Như chính tình yêu mãnh liệt khát khao
Kìa ngọn gió ngàn dặm dài gian khó
Như chính tình yêu biết mấy gian lao
Kìa ngọn gió lao mình san núi đá
Như chính tình yêu dữ dội, điên cuồng
Kìa ngọn gió quét đổ rừng cây lá
Như chính tình yêu vượt trở lực trên đường
Kìa ngọn gió dám lao mình vào lửa
Như chính tình yêu bão lửa ào ào
Kìa ngọn gió dám lao vào sóng dữ
Như chính tình yêu bão biển tuôn trào
Em yêu hỡi tình anh như ngọn gió
Dữ dội, ngọt ngào, êm ả, cuồng điên
Đạp bằng đá, núi, biển, rừng, sóng, lửa
Mọi nẻo đường chỉ hướng một miền em.
_________________
EM XINH THẾ NHƯ KHÔNG LÀ SỰ THẬT
CHO ANH TIN HÀ NỘI CHÍNH THIÊN ĐƯỜNG