gửi bởi saobang1802 » Thứ 4 01 Tháng 9, 2010 2:37 pm
Tôi vẫn viết vần thơ không ai thích
Để giấu vào chút ít những buồn vui
Như tằm kia kéo kén đến cả nùi
Dù tơ đó được dùng hay vứt bỏ!
Tôi vẫn hát nghêu ngao, khe khẽ nhỏ
Để cho tôi khuây khỏa bớt ưu phiền
Khác gì đâu lũ Dế ở công viên
Chúng cứ gáy, triền miên vào mỗi tối!
Tôi vẫn bước dù đường xa gót mỏi
Để mai này thử hỏi sẽ về đâu?
Như thuyền theo con nước, lướt qua cầu
Bến ta đỗ, chốn nào trong hay đục?
Tôi vẫn thả hồn theo mây vài phút
Để nhẹ bay cao vút xa thật xa
Trôi lang thang như mây gió la đà
Cuốn tất cả muộn phiền vào quên lãng!
Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưa?